Buổi tối mùa xuân, ánh trăng như nước, hương hoa phủ bốn phía.
Hồng y Thiếu nữ tuyệt mỹ tùy ý tựa vào gốc cây hoa bác hợp, khuôn mặt mang theo vài phần tùy tiện.
Ánh trăng lạnh lẽo, một cây hoa dạ hợp nở bung ra, trắng trong như tuyết,hương hoa trong bóng đêm lại càng thêm nồng đậm, lại có chút hương rượu, gọi mời người ta bất tri bất giác sa vào.
Lúc này, đóa hoa dạhợp không một tiếng động rơi xuống, đóa hoa đáp lên một thân váy trắngnhư tuyết của nàng. Một con bướm màu bạc theo gió bay lên bên cạnh tàváy, giống như muốn đuổi theo đóa hoa.
Cô gái xoay người, ánh trăng chiếu rọi trên dung mạo tuyệt thế.
Hàng mi như vầng trăng mùa thu, từng thớ thịt như ngọc bầu bạn với gió mát,lấy hoa làm hoa làm dung mạo, lấy tiếng chim làm âm thanh, lấy trăng làm thần sắc, lấy ngọc làm cốt, lấy băng tuyết làm da, lấy nước mùa thu làm đôi mắt sáng.
Di thế độc lập, tuyệt thế vô song (ý chỉ đẹp nhất trên đời)
Gió thổi qua, mái tóc dài màu mực của cô gái lay động như múa, rung rung phiêu diêu trong gió lạnh.
Tầm mắt của nàng dừng ở phía sau thân cây bách hợp, khiêu mi nói: “Tiểu tử, còn không leo xuống khỏi cây?”
Dứt lời, một đứa bé xinh đẹp phấn điêu ngọc mài nhe hàm răng trắng cười hắc hắc bổ nhào vào ngực nàng.
“Dạ Nhiễm, ngày mai mang ta đi Hắc Chỉ thành với được không? Bổn đại gia đã lâu không được ăn gà nướng của Mãn Hương Lâu.” Âm thanh mang theoý muốn lấy lòng từ cái miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-y-doc-phi/62265/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.