“Đúng vậy, chúng ta mau về nhà đi!” Ở nơi xa lạ như vầy lại có người quen, Trương Quốc Hưng cũng cảm thấy yên tâm.
Bây giờ ông ấy chỉ cần đi theo cháu trai mình là được, không cần phải để đầu óc của bản thân mình lo lắng đề phong một điều gì nữa.
Tinh thần vừa thả lỏng thì cảm giác mệt mỏi ập thẳng vào mặt, đi một chuyến xe dài như vậy, trên xe cũng quá đông người, bọn họ lại không mua vé giường nằm, cũng không giành được nó. Thứ hai, cũng là tình huống thực tế nhất, đó là vé giường nằm quá đắt, bọn họ luyến tiếc mua!
Hứa Mỹ Lam nhìn kỹ sắc mặt của ba người bọn họ rồi đánh giá, thấy mỗi người đều có vẻ mệt mỏi nên cũng không nói nhiều, xách theo một chiếc túi nhỏ rồi kéo Dương Quế Hoa bước ra ngoài.
Thấy vậy, Trương Quốc Hưng và Trương Ái Quốc cũng nhanh chóng mang theo hành lý chạy theo sau. Đi bộ không bao lâu, mấy người bọn họ đã tới nhà ga xe lửa chỗ chuyên môn đậu xe.
Trước tiên Trương Hùng lái chiếc xe ba bánh đậu ở đó đến, chiếc xe này cũng là do Trương Hùng mượn của người khác.
Mấy người bọn họ đem hành lý bỏ vào trong xe rồi leo lên, Hứa Mỹ Lam hô lớn một tiếng “Đi thôi!” Chiếc xe ba bánh bắt đầu di chuyển dưới sự điều khiển của Trương Hùng.
Dọc đường đi, Hứa Mỹ Lam hỏi về những chuyện trong thôn và tình hình của bọn họ trong mấy tháng vừa qua, nói nói cười cười một hồi cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579187/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.