Dương Quế Hoa nghe thấy lời này động tác trên tay hơi khựng lại, một lúc sau mới cố gắng đem suy nghĩ trong lòng ra nói.
“Ở trong thư nghe các cháu nói, ở Kinh Thành này làm sớm một ít hoặc là một số việc buôn bán khác đã không còn bị ai kiểm soát, dì và chú cả của cháu lúc ở nhà cũng đã bàn bạc với nhau, quyết định thử ra ngoài xong pha một lần, thử làm điểm buôn bán nhỏ, xem có được không!”
Dọc theo đường từ nhà gia tàu lửa đến đây, Dương Quế Hoa có nhìn thấy một vài người bán hàng rong dựng quầy hàng ở ven bên đường, vốn dĩ trong lòng vẫn còn hơi lo lắng thấp thỏm cũng dần dần được thả lỏng.
“Vậy vị trí trưởng thôn của chú cả thì làm sao bây giờ?” Mặc dù Hứa Mỹ Lam cũng đồng ý với việc bọn họ thử làm buôn bán nhỏ, tuy rằng lúc mới bắt đầu, hộ cá thể có thể sẽ bị coi thường, nhưng dần dần địa vị của các thương nhân sẽ ngày càng cao hơn.
Bất kể là khi nào, chỉ cần có thể kiếm được tiền, sống lưng mới có thể đi thẳng.
Ngay khi nhắc đến công việc của Trương Quốc Hưng, khuôn mặt của Dương Quế Hoa lập tức đanh lại, trong mắt bà ấy hiện rõ sự tức giận.
“Ai, cũng thật là gia môn bất hạnh, dì nói với cháu chuyện này, cháu cùng Tiểu Hùng và chú Đổng nói một tiếng, các người biết là được rồi, đừng đề cập đến nó trước mặt của chú cả cháu.”
Nghe đến đây, Hứa Mỹ Lam dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579188/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.