“Đúng vậy, cha, lần này chúng con thật sự không nghĩ tới, chúng con đã quá liều lĩnh, xin cha tha thứ cho chúng con lần này!” Thấy sắc mặt chú Đổng buông lỏng, Hứa Mỹ Lam vội vàng thuận thế leo lên.
Chú Đổng vốn là không muốn trách tội bọn họ, bây giờ một chút nóng nảy ông ấy cũng đều không có.
Tuy nhiên, ông ấy vẫn nghiêm khắc chỉ trích hai người, dặn dò sau này không được làm những chuyện như vậy, và tất nhiên cả hai nhanh chóng đồng ý.
Nhưng điều mà trong lòng Hứa Mỹ Lam nghĩ là luật pháp về sau sẽ hoàn thiện và nghiêm minh hơn. Những sự việc như thế này, chính là trọng điểm đả kích người khác. Nếu sự việc như thế này xảy ra, còn cần chính mình động thủ làm gì, chỉ cần đến và báo cảnh sát là được!
Lần này cũng chính là vì quá nóng giận, hơn nữa lại gặp đúng lúc thời buổi rối loạn, nên mới có thể làm như vậy, những kẻ bắt nạt chú Đổng kia, bọn họ thật sự nên bị đánh!
Hôm nay là một ngày đẹp trời, Hứa Mỹ Lam và Trương Hùng đã sớm đợi ở nơi nhà ga xe lửa.
Hai giờ năm mươi phút chiều, xe lửa đến trạm, chú Trương Quốc Hưng, dì Dương Quế Hoa và Trương Ái Quốc, ba người bọn họ cuối cùng cũng đã đến Kinh Thành!
Trải qua mấy ngày bôn ba, cả ba người đều thật sự rất mệt mỏi, nhưng khi lần đầu tiên bước xuống xe ở Kinh Thành, tinh thần của cả ba đã vui lên rất nhiều.
Bởi vì là trạm cuối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/3579186/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.