Nước mắt của đại phu nhân thấm ướt cả vai áo mình khiến Thiên Phàm không nhịn nổi phải lôi bà ta ra. Hắn cười cười chỉ tay vào người đứng bên cạnh: “ Mẫu thân, khoan hẵng nói chuyện của con đi. Người xem nhị điện hạ ...”
Hắn còn chưa nói xong câu bà ta đã lập tức quỳ xuống, dập đầu, nói cực kỳ chân thành: “ Nhị hoàng tử đại giá quang lâm, thần không tiếp đón từ sớm tội đáng muôn chết. Con trai thần từ cõi chết trở về, thần quá vui mừng và bối rối mà đón tiếp điện hạ không được chu đáo. Kính mong điện hạ rộng lòng tha thứ.”
Nói năng trôi chảy không vấp lấy một chữ. Thiên Phàm có chút ngưỡng mộ khả năng ứng biến của người này. Bà ta vừa nói xong lấp tức những người xung quanh đều quỳ rạp xuống hành lễ với nhị hoàng tử.
Ban đầu vốn những người đó còn bán tin bán nghi không biết người đi bên cạnh tam thiếu gia của Hà phủ có phải nhị hoàng tử hay không nên chưa hành động gì. Một phần vì Diệp Thanh Vân ít khi lộ diện bên ngoài cung nên không nhiều người biết được diện mạo thật của y, một phần vì họ chưa từng nghe nói thiếu gia phế vật của Hà phủ lại có quen biết với nhân vật cỡ lớn như nhị hoàng tử. Phải nói rằng vị nhị hoàng tử này trước giờ đều không quá thân thiện với bất kì ai, tâm tư lại khó dò, thủ đoạn thì thâm sâu, nên không nhiều người dám tùy tiện tiếp cận y. Giờ đại phu nhân đã quỳ xuống hành lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xuyen-qua-lam-nam-sung-co-dai/3068589/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.