Ly Nguyệt không khỏi đau lòng, khinh thường nói.
Cô cầm một tấm da thú bị ném ở bên cạnh, nhẹ nhàng khoác lên trên người Vưu Phi Nhi.
- Hả?Trong nháy mắt Vưu Phi Nhi cảm thấy là lạ, tròng mắt màu vàng óng híp một cái, thân hình giãy dụa, mơ hồ vung lên một đấm.
- Là ta.
Gi ọng nói của Ly Nguyệt rơi xuống, nắm tay bẩn thỉu dừng lại ở trước chóp mũi của cô.
Chỉ cần chậm một chút nữa, mũi của cô gái tóc trắng cũng sẽ bị đánh bẹt, đập dẹp.
- Thì ra là Tiểu Nguyệt Nguyệt.
Vưu Phi Nhi nghe được âm thanh, mờ mịt chớp chớp tròng mắt màu vàng óng.
Một giây kế tiếp.
Cô ấy dụi dụi con mắt, tỉnh táo tinh thần, quan sát cô gái tóc trắng đeo mặt nạ trước mắt.
- Ngươi rốt cuộc là ai?Mày liễu của Vưu Phi Nhi dựng thẳng lên, quát lạnh:- Tiểu Nguyệt Nguyệt của ta không thể nào sạch sẽ như vậy, còn ăn mặc quần áo xinh đẹp như vậy.
- Thật! Ngươi làm sao luôn mơ hồ như vậy chứ?Ly Nguyệt bất đắc dĩ tháo mặt nạ xuống, lộ ra vẻ mặt nhức đầu.
- Ai nha nha! Thực sự là Tiểu Nguyệt Nguyệt.
Vẻ mặt nghiêm túc của Vưu Phi Nhi hoàn toàn tiêu biến, vui mừng giang hai tay ra ôm qua đi.
- Chờ một chút! Ly Nguyệt khẽ nhếch lớn đôi mắt màu trắng, ngửi được mùi thúi rất nặng.
- Oa ah ah! Hiện tại, Tiểu Nguyệt Nguyệt thật thơm, thật trắng non.
Vưu Phi Nhi ôm cô gái tóc trắng, dùng sức cọ xát gò má, như trêu đùa với một con thú cưng.
- Ai ~~Vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006988/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.