Nửa đêm.
Vệ Cảnh thay ca trực đêm, quay về nhà, nghĩ đến lúc tuần tra nghe được một vài lời nói.
Trong lòng của ông nhất thời phiền não.
- Ngươi làm sao vậy?Vợ ông ra đón, cầm lấy áo giáp da thú và thanh đao dài.
- Tô Nhi, ngươi nói xem rốt cuộc là ai trộm thịt nhà ta?Khuôn mặt trung niên của Vệ Cảnh, bị phiền não làm cho đỏ ửng, đi tới đi lui trong phòng khách.
Ông thật vất vả tích góp từng tí một được một chút thịt và nước, chưa đến vài ngày đã bị người trộm mất.
Hơn nữa, không chỉ trộm một lần, liên tiếp bị trộm ba lần, tên trộm kia ở trong nhà bọn họ sao?- Ta cũng không biết, ta vẫn luôn coi chừng thịt và thủy.
Tô Nhi có chút phiền não, xoa xoa hai bên trán, vẻ mặt như đưa đám nói:- Chỉ là có lúc, hơi buồn ngủ, nhắm mắt lại, thức giấc đã phát hiện thịt và thủy biến mất.
- Tên trộm hỗn đản này, thương nhớ nhà của chúng ta, ta đi nghe ngóng, những gia đình khác đều không bị trộm.
Vệ Cảnh nghiến răng nghiến lợi rồi lại nói tiếp.
Ông thật vất vả mới lên chức, trở thành một trong các đại đội trưởng đội săn bắn.
Đãi ngộ tăng lên, nhưng nhà lại bị ăn trộm ngang nhiên tận 3 lần, rất nhanh, ông đã trở thành trò cười trong đội săn bắn.
- Vậy làm sao bây giờ? Nếu tiếp tục bị trộm, chúng ta sẽ không còn được bao nhiêu thức ăn?Tô Nhi lo lắng liếc nhìn trong nhà.
- Ta sẽ điều tra kỹ một lần nữa, ta cũng không tin không tìm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006989/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.