Trong đêm tối, truyền đến mấy âm thanh.
- Mấy tên hỗn đản đáng chết kia, không lẽ bọn họ đã chết ở trong miệng hung thú?- Hy vọng là chết ở trong miệng hung thú, nếu không! Đại ca sẽ cho bốn người bọn họ muốn chết cũng không được muốn sống cũng không xong.
- Bọn mày nói xem, bốn tên hỗn đản kia có thể bị người tiểu doanh trại kia giết chết hay không?- Bọn họ dám? Ai dám đắc tội đại ca chúng ta, chẳng lẽ chán sống rồi sao?- Nói cũng phải.
Dù ba người đi đường mệt mỏi vất vả, nhưng vẫn hùng hùng hổ hổ vội vàng tiến lên phía trước.
Làm mật thám của băng trộm Huyết Hồ Tử, trời mới tờ mờ sáng, phải chạy đi đều là chuyện bình thường.
Chỉ cần không phải chạy đi trong đêm khuya là được, nếu không xác suất gặp được hung thú rất cao, đến chính thành.
Cộng thêm, bọn họ có phương thức đặc thù né tránh một vài hung thú, nếu như không may không tránh thoát được, cũng chỉ có thể chờ chết.
Băng trộm Huyết Hồ Tử sẽ không nuôi phế vật, người không có bản lãnh gì, cũng chỉ có thể làm việc của nô lệ.
Nô lệ có thể bị người đùa bỡn, giết chết tùy ý, có đôi khi còn thống khổ hơn so với cái chết.
- Còn xa lắm không?Một người trong đó hỏi.
- Trời vừa sáng sẽ có thể tới nơi.
- Tại sao đại ca muốn hợp tác với người tiểu doanh trại kia? Trực tiếp giết hết, đoạt lấy tất cả mọi thứ không phải tốt hơn sao?- Chớ quên lần trước chúng ta không may gặp phải một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006940/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.