Sau bữa ăn tối.Hai người nghỉ ngơi một lát, rồi đến doanh trại.Mễ Nặc giơ cao cây đuốc, có chút sợ hãi, nhìn doanh trại yên tĩnh trong màn đêm đen tối.- Ngươi đi hướng bên kia, ta hướng bên này, chúng ta sẽ chờ nhau ở giữa doanh trại.Mục Lương giơ cây đuốc, nói với cô:- Chờ một lát, Tiểu Thải sẽ cùng đi với ngươi.- Được.Mễ Nặc nghe được kỳ nhông sẽ đi theo mình, nhất thời cũng giảm bớt sợ hãi.- Không cần lấy nhiều gỗ đâu!Mục Lương dặn dò một câu.- Được.Mễ Nặc gật đầu, giơ cây đuốc lên cao, đi vào doanh trại.- Còn tưởng lá gan rất lớn chứ!Mục Lương nhìn bóng dáng cô thập thò, lá gan cũng giống như một số cô gái bình thường khác.Anh giơ cây đuốc lên, đi vào trong vài căn nhà, đi đến đống củi gỗ giữa lò sưởi.Hiện tại, chuẩn bị củi đốt sớm, sáng sớm ngày mai, chỉ cần châm lửa là được.Rồi đợi mật thám đạo tặc đi đến dò xét, còn có thể thành công dụ dỗ Huyết Hồ Tử đuổi giết theo hay không, thì đến ngày mai sẽ biết.Rất nhanh đã chất đống củi gỗ xong.- Căn phòng này đã rất lâu không có người ở.Mục Lương giơ cây đuốc lên, đi vào một căn phòng đầy mạng nhện.Anh dừng bước lại, chuẩn bị lui về sau, đi ra ngoài, đã thấy một con nhện thòng xuống.- Xem ra, 10 điểm giá trị thuần dưỡng hôm nay không dùng sẽ rất lãnh phí, không thì mình thuần dưỡng một con nhện đi!Mục Lương lấy tay chộp về hướng con nhện, tiếng quen thuộc của hệ thống vang lên.- Ting! Kiểm tra đo lường hoàn tất, phát hiện động vật có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006939/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.