Mễ Nặc tập trung nấu xong bữa sáng, ra phòng khách, đi tới sân, chuẩn bị kêu Mục Lương ăn sáng.
Lúc này, Mục Lương đang dùng mã tấu gọt lấy một miếng gỗ, còn đặt bên người hai tấm ván gỗ đã gọt xong.
- Mục Lương, có thể ăn sáng rồi.
Mễ Nặc đi tới nhìn.
Cô nghiêng đầu, tò mò hỏi:- Anh đang chuẩn bị làm cái gì vậy?- Làm một cái bàn vẽ.
Mục Lương buông khúc gỗ trong tay xuống.
Anh lắc lắc cho mảnh vụn rơi ra trên người, đứng dậy nói:- Ăn sáng xong, nghỉ ngơi một lát rồi đi đến doanh trại một chuyến.
Trước đó, Mục Lương đã dùng suy nghĩ đánh thức Rùa Đen đang ngủ gật, bảo nó đi đến doanh trại trước.
- Sao phải đi doanh trại? Chuyện gì tới thì sẽ tới.
Mễ Nặc ngạc nhiên trừng mắt.
Cô nghi hoặc hỏi:- Chúng ta không phải là theo dõi mật thám đạo tặc sao?- Cô có muốn để lại ký hiệu cho chị cô không?Mục Lương đi vào phòng khách, hỏi.
Anh ngồi cạnh lò sưởi, hỏi:- Nếu như sau này, chị cô đột nhiên quay lại doanh trại tìm cô thì làm sao?Kinh nghiệm cuộc sống của cô vẫn quá ít, anh phải dạy thêm một ít.
- Cũng được! Mễ Nặc đang mờ mịt nhưng cũng gật đầu theo bản năng.
Cô thầm nghĩ nếu chị mình đi tìm mình, chớ không nghĩ rằng sẽ có một ngày chị mình sẽ thật sự quay lại tìm mình, vậy phải làm thế nào?- Cô cứ suy nghĩ một chút, để lại một ít tin tức cho chị cô dễ tìm.
Mục Lương liếc nhìn nồi canh thịt đang sôi sùng sục, nghĩ thầm cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-xay-gia-vien-tren-lung-huyen-vu/4006941/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.