Dịch: Phi Yên
Chử Liệt cảnh giác vung kiếm về trước ngực Bạch Vân Tịch giống nhu muốn nói chỉ cần cô dám bước về phía trước thêm một bước thì kiếm của hắn ta sẽ không chút do dự mà đâm vào người cô vậy.
Bạch Vân Tịch cười nhẹ, mắt nhìn vào mũi kiếm, ngón trỏ và ngón giữa đưa ra kẹp vào tham kiếm đan tỏa ra ánh sáng lạnh. Thanh kiếm vốn đang chỉ vào lồng ngực mình bị cô đẩy sang mọt bên.
Bạch vân Tịch lắc đầu thở dài, giọng nói mang theo sự tiếc nuối: “Ôi chao, trên đời này khong chỉ có đao kiếm là không có mắt, thứ không có mắt còn có tên chó săn này của Ngự vương gia nữa…”
Chử Liệt sầm mặt, cố gắng nhẫn nhịn không phát tiết ra ngoài.
Cũng may là trước khi ra khỏi cửa Trì Quân Ngự đã dặn đi dặn lại, bất kể Bạch Vân Tịch có làm gì thì hắn cũng phải cố mà nhịn.
“Chử Liệt, lui xuống…”
Giọng nói mang theo sự ra lệnh của Trì Quân Ngự vang lên, bàn tay đang nắm chặt chuôi kiếm của Chử Liệt siết chặt lại, cuối cùng vẫn thu kiếm lại.
“Vẫn là vương gia biết điều.” Bạch Vân Tịch nhẹ bước về phía Trì Quân Ngự, cô lấy từ trong tay áo ra mọt bình sứ nhỏ rồi lạnh giọng nói với Trì Quân Ngự: “Đưa tay ra đây.”
Trì Quân Ngự nhìn Bạch Vân Tịch bằng ánh mắt khó hiểu, hắn do dự trong giây lát nhưng vẫn đưa tay ra.
Chử Liệt ở bên cạnh vụt lên giữ chặt bàn tay đang cầm bình sứ nhỏ của Bạch Vân Tịch, hắn quát lớn: “Ngươi muốn làm gì?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-vuong-phi-hung-han-mau-chiu-troi/49922/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.