Ngọc giác của nó hướng về chỗ nào, chỗ đó đều sẽ phát ra một tia chớp lửa hình dạng như rắn, tốc độ nhanh đến kinh người.
Lúc này, ngọc giác của nó tựa như súng máy, đạn liên tục bắn ra, tia lửa chớp tắt, chiêu thúc không ngừng tung ra, tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt.
Lưu Duy Minh bị đánh trúng đầu tiên, chỉ thấy hắn nháy mắt giống như bị điểm huyệt, toàn thân cứng đờ như sắt thép, tóc cháy đen, dựng thẳng lên, thoạt nhìn vô cùng chật vật.
Người thứ hai bị đánh trúng không phải là người khác mà chính là Liễu Nhược Hoa. Bởi vì lúc trước nàng bị thương, vết máu trên người còn chưa thấm hết, cho nên vô cùng hấp dẫn sự chú ý của rắn hoang dã.
Đội ngũ này nhanh chóng bị rắn hoang dã bắt lấy.
Rắn hoang dã cũng không nóng lòng giết chết đội ngũ này, nó dữ tợn cười, ánh mắt u ám, lạnh lùng như băng hàn nhìn bọn hắn chằm chằm, ánh mắt âm trầm tận sâu thẳm trong linh hồn.
Một đôi mắt lạnh lùng nhìn tới mức mỗi người trong đội ngũ này đều sởn tóc gáy, cả người run bần bật, trong lòng hoảng sợ cực độ.
“Đội, đội trưởng, mau nghĩ cách đi!”
“Đội trưởng, cứu mạng!”
Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều thúc giục Lưu Duy Minh, hắn còn có thể nói chuyện với Tấn Vương điện hạ, hắn ra mặt là thích hợp nhất.
Lưu Duy Minh cũng rất gấp, nhìn hai người cách đó không xa đang xem kịch, đáy mắt hiện lên sự phức tạp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3165110/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.