Yên Hà tiên tử nắm chặt tay, tàn nhẫn thề.
Tô Lạc làm gì còn rảnh mà quan tâm mấy lời thề thốt của Yên Hà tiên tử chứ, hiện tại ngay cả thời gian để chạy nàng cũng không có.
Tô Lạc từ mắt trận chạy ra ngoài.
Phòng thủ tại mắt trận không quá chặt, cho nên Tô Lạc chạy theo hướng tây được một dặm rồi mà vẫn chưa gặp tên sát thủ nào.
Ngay khi nàng cảm thấy mình sắp thoát được thì…
Một người đi thẳng từ phía trước tới.
“Đội bảy, không phải các ngươi ở dưới nước sao? Sao lại chạy lên bờ rồi?” Một thanh âm truyền đến từ phía sau nàng.
Tô Lạc chấn động trong lòng.
Đờ mờ, thủ hạ của Yên Hà lão vu bà thật đúng là âm hồn không tan.
May mắn nàng có dự kiến trước, đã đổi thành quần áo giống như đối phương.
Nếu không trả lời, phía sau không còn là thanh âm nữa mà sẽ là lưỡi kiếm.
“Chủ tử ra lệnh chạy về phía đông, sao ngươi lại chạy về phía tây?” Vị đồng đội này duỗi tay giữ Tô Lạc lại.
Nhưng mà…
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!
Ngay khi tay hắn đặt lên bờ vai của Tô Lạc thì Tô Lạc cũng đã kết xong Đại Hư Không Thủ Ấn phức tạp.
“Ầm!”
Đại Hư Không Thủ Ấn nện xuống.
Vẫn luôn không quay đầu lại, Tô Lạc lúc này mới chầm chậm xoay người.
Lúc này, người đang đứng trước mặt Tô Lạc là một tên sát thủ mặc đồ đen thần bí.
Bị Đại Hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163472/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.