Tô Lạc to gan lớn mật lặng yên không một tiếng động mà tới gần người cuối cùng trong đội ngũ.
Trong tay thoáng hiện lên con dao găm.
Một tiếng rất nhỏ vang nhỏ phát ra, Tô Lạc đã xử lý xong người đang đi cuối cùng kia.
Sai khi bỏ thi thể vào trong không gian, Tô Lạc cất dao găm đi, giả vờ như không có việc gì tiếp tục đi theo đội ngũ.
Lúc này đang là đêm tối, bóng đêm mênh mông, ngăn trở tầm mắt của người khác.
Tô Lạc đi theo đội ngũ, an toàn mà đi ra được mười dặm.
Trong lúc di chuyển, đám hắc y nhân cũng có lúc nói chuyện với nhau.
Tô Lạc nghe bọn hắn nói, hình như cũng không biết đặc điểm nhận dạng là nguyên cái vòng đen trên mắt mình.
Không có hiện lên sao? Tô Lạc sờ mắt phải.
Chẳng lẽ Lý Dao Dao chưa nói cho Yên Hà lão yêu bà?
Tô Lạc không biết là Lý Dao Dao rất muốn nói, nhưng lúc ấy nàng bị Yên Hà lão vu bà xách theo, hoàn toàn không có cơ hội để nói… Hơn nữa sau đó nàng lại bị lửa đốt, lại bị đổ nước, mà Yên Hà tiên tử đã sớm vứt bỏ nàng đuổi theo Tô Lạc.
Thế cho nên, Yên Hà lão vu bà căn bản không biết đặc thù bên mắt phải của Tô Lạc.
Nếu không, chắc cắn sẽ bắt rất chuẩn.
Bỗng nhiên, đội trưởng giơ tay lên, toàn bộ đội ngũ đều ngừng ở tại chỗ.
“Nghỉ ngơi tại chỗ.” Đội trưởng lạnh giọng phân phó.
“Đội trưởng, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163470/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.