Đau đớn, toàn thân có cảm giác như đang chịu đựng hình phạt bị bánh xe tải nghiền qua, Tô Lạc đau đớn đến mức gần như hít thở không thông.
Bên tai là tiếng tụng niệm thứ gì đó vang lên lanh lảnh.
Ong ong ong giống như tiếng muỗi vo ve.
Những tiếng niệm vốn làm cho người ta cảm thấy vô cùng bực bội, lại đến từ một tông giọng tuyệt mỹ, chậm rãi truyền tới.
Sự kết hợp đó lại tạo thành một kiểu tụng niệm tuyệt diệu, thấm vào ruột gan người nghe.
Tô Lạc tựa hồ cảm thấy sự đau đớn đến mức thấu tâm can, như muốn lột da trên người mình cũng giảm bớt không ít.
Thần trí Tô Lạc dần dần có chút tỉnh táo.
Lúc này, nàng mới nhận ra được, chủ nhân của những âm thanh dễ nghe quen thuộc kia chính là Nam Cung Lưu Vân.
Nam Cung Lưu Vân…
Tên này, làm trong lòng Tô Lạc bỗng nhiên đau xót, một loại cảm giác chua xót khác thường tràn ngập tâm trí nàng.
Đến ngày hôm nay, hắn cũng vẫn không quay đầu lại mà rời đi, quyết tâm như vậy…
Tô Lạc muốn mở mắt ra, lại phát hiện hai mắt tựa như bị dán lại, không thể nào mở ra được.
Nàng muốn há mồm, lại phát hiện ra mình cũng không thể động đậy.
Nỗ lực hết sức, kết quả vẫn như cũ.
Cuối cùng Tô Lạc chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Một hồi sau khi nàng đã tĩnh tâm trở lại, nàng đã nghe lọt được những câu chữ mà Nam Cung Lưu Vân đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163298/chuong-994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.