Yên Hà tiên tử đành phải sử dụng vương bài bảo mệnh này để giữ mạng.
Cho dù bà ta không cam lòng, cũng không còn biện pháp nào khác.
Nhưng điều làm cho Yên Hà tiên tử không thể ngờ tới được chính là, cho dù là võng che chắn, cũng ngăn không được uy lực của lôi cầu.
Yên Hà tiên tử không ngừng chạy, không ngừng chạy!
Tia chớp nổ ra vô tận như núi non bị nứt toạc, đại dương mênh mông chảy ngược, nháy mắt bao phủ Yên Hà tiên tử.
Cuối cùng, bà ta hôn mê bất tỉnh.
Không biết hôn mê bao lâu, bà ta mới chậm rãi tỉnh lại.
Thời điểm bà ta mở mắt ra, phát hiện bên cạnh mình có người.
Một nam nhân bóng dáng cao dài, đang ở trong sơn động nấu cháo.
Yên Hà tiên tử liếc mắt một cái liền nhận ra người này là ai.
Vân Khởi xoay người, đôi mắt hắn hơi lóe lên sao trời: “Sư phụ.”
Không ai ngờ được rằng, Yên Hà tiên tử chính là sư phụ Vân Khởi.
Chuyện này trăm phần trăm là sự thật.
Bằng không, chỉ với chi lực của hoàng thất Tây Tấn, chỉ có mấy năm ngắn ngủi, sao lại có thể bồi dưỡng được Âu Dương Vân Khởi chi tư ngút trời?
Chỉ là, cho dù là lão hoàng đế, cũng không biết sư phụ Vân Khởi chính là Yên Hà tiên tử.
Yên Hà tiên tử dựa nghiêng trên vách động, lúc này sắc mặt bà ta tái nhợt như tuyết, môi khô nứt, thần sắc uể oải.
Yên Hà tiên tử vận khí linh lực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163296/chuong-995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.