Nam Cung Lưu Vân tuy rằng không biết Tiểu Thần Long đang làm chuyện gì.
Nhưng thấy nó tiến hành từng bước đâu vào đấy, nên cũng có vài phần tin tưởng đối với nó.
Nếu cho là Nam Cung Lưu Vân tin tưởng vào Tiểu Thần Long, thì chi bằng nói Nam Cung Lưu Vân tin tưởng Long tộc truyền thừa ký ức của nó.
“Để ta.” Nam Cung Lưu Vân một bàn tay nhắm ngay linh đài huyệt của Tô Lạc, linh khí cuồn cuộn không ngừng truyền vào.
Một cái tay khác bôi ba loại thảo dược đã được nặn ra nước thuốc vào chỗ trống trong Linh Vũ Bộ Pháp Tắc.
Nam Cung Lưu Vân thực hiện vô cùng kỹ lưỡng.
Hắn từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, cẩn thận bôi nước thuốc.
Một lúc sau, nước thuốc đã nhuộm đầy trang giấy.
Màu nước thuốc xanh nhạt bôi qua, một đoạn chữ viết màu đen hiện ra.
Ngay lúc Nam Cung Lưu Vân định bôi thuốc vào trang tiếp theo, Tiểu Thần Long lại liều mạng lắc đầu.
“Làm cái gì?” Nam Cung Lưu Vân hơi hơi nhíu mày.
“Ngao ô ngao ô!”
Tiểu Thần Long chỉ vào đầu chính mình, rồi lại chỉ chỉ vào đống văn tự rậm rạp vừa hiện ra.
Có thể hiểu được Tiểu Thần Long, xưa nay chỉ có duy nhất Tô Lạc.
Hiện tại Tô Lạc hôn mê bất tỉnh, Nam Cung Lưu Vân và Tiểu Thần Long chỉ có thể suy đoán được nhau mà thôi.
Dù sao thì, khả năng lĩnh ngộ vấn đề của Nam Cung Lưu Vân vẫn luôn luôn rất mạnh.
Nam Cung Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163300/chuong-993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.