“Có nói hay không?” Cường giả cấp mười như một vị thần lúc này lại ép buộc Tô Lạc phải nói ra.
“Nói cái gì?” Tô Lạc yếu ớt ho một tiếng.
“Nói ta là của ngươi.” Sắc mặc Tấn Vương điện hạ của chúng ta không đỏ, hơi thở cũng không mạnh, mà thần sắc vẫn uy nghiêm và lạnh lùng, chăm chú như đang nói chuyện quốc gia đại sự.
“Khụ khụ khụ!” Tô Lạc bị sặc rồi.
Nam Cung Lưu Vân hùng hổ dọa người, dáng điệu như kiểu không nói chuyện này thì sẽ không để yên.
Tô Lạc bên này khước từ, không biết Lý Dao Dao đứng nhìn lúc này đã ghen tỵ đến nỗi toàn thân run rẩy. Đôi mắt nhìn chằm chằm vào Tô Lạc như sắp phun ra lửa.
Cũng là nữ nhân!
Nàng quen biết Tam sư huynh sớm hơn Tô Lạc!
Thế nhưng!
Tam sư huynh gian ác tà mị, cường thế bá đạo, lạnh lùng tuyệt tình của nàng chỉ hận không xóa sạch được nàng, hiện giờ lại ép tiện nhân Tô Lạc nói: Ta là của ngươi!
Hắn vẫn còn phong thái cường thế của một cường giả sao? Vẫn còn một chút khí chất của hoàng tộc sao? Vẫn còn tôn nghiêm của một nam nhân sao?
Việc này quả thật, quả thật đã khiến cho Lý Dao Dao tức giận đến nỗi suýt ngất xỉu.
Nếu như đổi lại là nàng, nàng sẽ không nói hai lời, một trăm lần bằng lòng.
Nhưng nữ tiện nhân Tô Lạc này, lại còn già mồm cãi láo, lại còn nửa chống cự, nửa nghênh đón, còn không muốn đồng ý.
Trời ạ!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163154/chuong-1066.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.