Nếu như trong thời gian một ngày mà không qua được, tất cả mọi người sẽ chết hết.
Mưu đồ của Lý Dao Dao rõ ràng như thế, Nam Cung Lưu Vân lại há sẽ làm theo ý nàng mong muốn.
Bàn tay bên người Nam Cung Lưu Vân ẩn chứa linh quang.
“Không được.” Tô Lạc kéo tay Nam Cung Lưu Vân: “Nếu như ngươi đánh nàng ta ngất xỉu, Cửu Trùng Điện chủ cố ý kiếm cớ giở trò xấu thì sao?”
Tô Lạc nghĩ rằng, niềm vui thú của vị Cửu Trùng Điện chủ kia chính là đùa giỡn bọn họ.
Bọn họ nội đấu càng kịch liệt, hắn ta càng vui sướng.
Nếu như đánh ngất nhóm Lý Dao Dao, Cửu Trùng Điện chủ chạy đến trừ điểm bọn họ, vậy thì phiền toái rồi.
Nam Cung Lưu Vân gật đầu.
Cũng không thấy hắn có hành động gì.
Chỉ thấy một bóng tàn ảnh hiện lên.
Cơ thể của Lý Dao Dao đã bị ném vào không trung, sau đó theo một đường vòng cung bắn về phía cầu Bạch Ngọc.
Toàn bộ quá trình này, nhìn thì rất chậm, nhưng thật ra chỉ trong nháy mắt.
“Tam sư đệ! Đệ...” Tư Đồ Minh căn bản không ngờ rằng Nam Cung Lưu Vân lại tuyệt tình như thế.
Dứt khoát quả quyết, căn bản không cho người ta cơ hội phản ứng.
Hắn túm lấy Lý Dao Dao, trực tiếp ném lên cầu Bạch Ngọc, thật là...!
“Một mình lên cầu Bạch Ngọc có thể bị tiêu diệt đó.” Trên mặt Nam Cung Lưu Vân là một nụ cười thảnh thơi.
Bộ dạng thong thả tự đắc đó, đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163153/chuong-1067.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.