“Nha đầu ngốc, không cần lo lắng, đường vẫn còn dài lắm mà!” Nam Cung Lưu Vân vuốt ve mái tóc mềm mại của nàng, chậm rãi nói.
“Có ngươi ở bên, ta không lo lắng.” Tô Lạc mỉm cười nhìn hắn.
Nam Cung Lưu Vân đặt một nụ hôn lên trán nàng.
Hai người dịu dàng thắm thiết, bầu không khí vô cùng ấm áp.
Lý Dao Dao hừ mạnh một tiếng: “Để ta xem các ngươi được mấy điểm?”
Tô Lạc tiếp tục nói chuyện với Nam Cung Lưu Vân.
Nam Cung Lưu Vân vừa mỉm cười vừa lắng nghe, dường như lời nàng nói rất thú vị.
Lý Dao Dao đứng đó hồi lâu mà không ai để ý đến nàng.
Hai người kia căn bản không thèm chú ý đến nàng, coi như nàng không tồn tại!
Nghĩ vậy, Lý Dao Dao suýt chút nữa thì bùng nổ.
Tư Đồ Minh nhận ra bầu không khí bất thường, vội vàng kéo Lý Dao Dao đi.
Nam Cung Lưu Vân rõ ràng không thích Lý Dao Dao, rõ ràng xem Tô Lạc như vật báu. Nếu như Lý Dao Dao và Tô Lạc thật sự tranh cãi, dễ nhận thấy người chịu thiệt là ai.
Tư Đồ Minh cũng buồn bực lắm!
Dao Trì tiên tử vốn dĩ lạnh lùng cao quý như thần tiên, sao bây giờ lại trở thành...trở thành...
Hai chữ kia, Tư Đồ Minh vẫn là không đủ dũng khí nói ra khỏi miệng.
Đúng lúc này, trên cầu Bạch Ngọc truyền tới tiếng đánh nhau dữ dội.
Có điều, tiếng đánh nhau rất nhanh đã chìm xuống.
Tô Lạc lập tức ngồi thẳng người, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-truy-the-phe-tai-nghich-thien-tieu-thu/3163156/chuong-1065.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.