Dạ Thất Thất vừa mới dứt lời, thì ở sau lưng cảm giác được một ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm nàng. Nàng không khỏi ngẩn ra, cái loại cảm giác quen thuộc đó giống như làm cho tâm của nàng không ngừng cuồng loạn.
Vì sao?
Vì sao mình sẽ có loại cảm giác này? Thật kỳ quái, thật... luống cuống!
Đáy lòng mang theo luống cuống cùng một chút hoảng loạn, Dạ Thất Thất xoay người, đúng lúc chống lại đôi mắt thâm thúy tựa như biển rộng vậy. Nàng cảm giác tim mình đột nhiên ngưng đập, không hiểu sao đột nhiên tim co rút đau đớn, trong đầu giống như có đồ vật gì đó muốn phá kén mà ra, rất nhiều hình ảnh xa lạ lại quen thuộc ở trong đầu nàng lóe qua.
Tim, càng ngày càng đau nhức, cho đến hôn mê...
Lúc trong đầu Dạ Thất Thất xuất hiện những hình ảnh xa lạ lại quen thuộc kia, trong óc nàng có một vòng sáng màu vàng dần dần yếu đi. Một biến hóa rất nhỏ này ngay cả Dạ Thất Thất cũng chưa từng phát giác, thậm chí nàng còn không biết trong đầu mình còn có một thứ đồ chơi như vậy?
Nhưng chỉ có thứ đồ chơi nàng không biết như vậy khóa chặt những thứ quan trọng nhất ở đáy lòng nàng!
Trong nháy mắt vòng sáng màu vàng yếu đi, Lão Phong Tử đang uống rượu hưởng lạc ở phía xa nơi một thế giới khác đột nhiên mở to mắt, trái ngược với vẻ lôi thôi không đứng đắn ngày thường, trên mặt là vẻ nghiêm túc hiếm thấy.
“Tử Mặc, Tử Trúc, Tử Tuyên, Tử Dạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222820/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.