Thời điểm bị bắt, trong lòng Lão Bạch còn ôm một mâm thịt nướng nướng đến màu vàng kim tản mát ra mùi thơm mê người, khóe miệng còn chảy một dòng nước miếng trong suốt. Vừa rồi xương gà rừng quyến rũ con trùng thèm ăn của nó ra, nó không chịu nổi mùi thơm mê hoặc, bị ma quỷ ám mới sẽ vì một mâm chim trĩ nướng đi mạo hiểm. Nhưng ai biết thịt mới vừa đưa vào trong miệng, còn chưa kịp thưởng thức một chút nào, đã bị người bắt được.
"Chít chít... Chít chít chít chít..." Ngươi thả chuột gia gia ra, ngươi mau thả chuột gia gia ra! Lão Bạch bị người bắt trong tay, trên người bị một tầng sương mù màu đen vây quanh, giãy giụa như thế nào cũng không hữu dụng, trong lòng cũng bắt đầu nóng nảy.
Thị đồng giam cầm Lão Bạch trong tay mình, mang về trong sơn động giao cho quân thượng xử trí.
"Quân thượng, hiện tại thi hành luôn hay không?" Quân thượng nói muốn lột da lăng trì tặc tử này, trong tay thị đồng cầm một thanh dao găm hiện ra u quang.
Nam nhân xốc mở mí mắt ra, nhàn nhạt liếc mắt nhìn con chuột trắng trong tay thị đồng, trên gương mặt tuấn mỹ phi phàm không có chút biểu cảm nào, môi mỏng khẽ nhúc nhích, nói: "Giết!"
Giết?
Lão Bạch ngây ngẩn cả người, không phải ăn trộm một mâm thịt chim trĩ thôi sao? Lại muốn giết mình? Làm sao người này lại độc ác như vậy?
"Chít chít... Chít chít chít chít..." Chuột gia gia trả thịt lại cho ngươi là được, ngươi đừng giết chuột gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-vuong-de-phi-nghich-thien-thuan-thu-su/3222819/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.