- Bình thân vương…chuyện là như vậy đó! A Tô đã kể xong cả rồi!
Bình thân vương nghe rõ đầu đuôi câu chuyện đã hiểu ra được vấn đề, y nhìn Đông Anh ái ngại vì đã không nghe rõ mọi chuyện đã nổi nóng
- Đông Anh! Ta xin lỗi! Ta hồ đồ trách lầm đệ!
- Không sao cả! Đều là người nhà, các huynh cũng vì yêu thương Thiên Du nên mới như thế thôi!
Hoà thân vương bỗng nhiên đập tay xuống bàn một cái
- Đệ nghĩ không nên để ả tác oai tác oái như vầy mãi được! Tam hoàng huynh, huynh có kế sách gì không? Nếu cứ để như vầy thì người thiệt thòi đầu tiên là Thiên Du nhà chúng ta đó!
- Hmmm…cách thì ta đã có rồi. Nhưng mà cần phải đi dỗ dành muội muội trước đã! Muội ấy vẫn còn khóc ở chỗ của ta đó!
- Các vị chủ tử…A Tô có giúp gì được cho các vị không?
- A Tô, ngươi đến giải thích với công chúa mọi chuyện đi! Đằng nào có thêm ngươi thì mọi chuyện sẽ rõ ràng hơn!
********** Bên phía Thiên Du************
Tôi vẫn đang buồn rầu gục xuống bàn, không nói không rằng cả nửa ngày hơn. Đến Nghiễm Nhi cũng không dám đụng đến hay gọi “công chúa”. Không gian yên lặng đến đáng sợ, bỗng bên ngoài vọng đến tiếng chân. Là Ngân Đình, cô ta đến mang theo một vài món điểm tâm để ra vẻ hối lỗi, hoặc cũng có thể là khiêu khích tôi
- Dân nữ, thỉnh an công chúa!
Nghiễm Nhi nhìn thấy Ngân Đình liền cho một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-ve-tien-kiep-gap-nguoi-thuong/3551494/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.