Căn phòng này rất lớn. Trấn thủ Sơn Nam cũng đang ở đây. Còn có một vị nam nhân ngồi sâu bên trong, cách chúng ta một tấm rèm che. Ta đoán chính là vị công tử kia. Chỉ có điều, ta không biết thân thế của hắn hiển hách cỡ nào mà đến cả Trấn thủ Sơn Nam cũng phải cúi đầu trước hắn. Lam Hoà lễ phép báo cáo:
- Bẩm công tử, đúng như người dự đoán. Tứ cô nương đã tự mình đến nhận tội.
Nhận tội cái bà nội nhà ngươi! Ta giận dữ hỏi:
- Tì nữ của ta đâu?
- Đã được thả ra ngay khi Tứ cô nương bước chân vào phủ Trấn thủ. - Hải Triều đáp.
- Ngươi phát hiện ra bắt nhầm người từ khi nào?
- Ngay từ đầu đã biết.
- Vậy tại sao còn bắt Ngân Hạnh đi?
Ta thắc mắc. Hải Triều kênh kiệu hỏi ta:
- Cho hỏi Tứ cô nương có biết trò chơi mèo đuổi chuột không?
- Biết. Cơ mà liên quan gì?
- Liên quan quá đi chứ! Công tử nhà tại hạ cho rằng, cái hay của trò chơi đó không phải là mèo bắt được chuột mà là chuột tự chui vào bẫy, nộp mạng cho mèo.
Ta phẫn uất siết chặt bàn tay. Công tử gì chứ? Ác thú thì có! Hắn dám ngang nhiên vờn ta như mèo vờn chuột! Bổn cô nương hận không thể lột da tróc vẩy hắn!
- Tứ cô nương! Trấn thủ Sơn Nam đang có mặt tại đây, ngươi có điều gì oan ức, mau nói!
Hải Triều nhắc nhở. Trấn thủ Sơn Nam bịa chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-van-con-thuong-nho-ma-nguoi-da-tho-o/3421472/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.