Bạn đang đọc truyện Ta Tưởng Ta Là Lương Thực Dự Trữ của tác giả Mạn Vũ. Mặc dù là người ít lời, nhưng được cái là đồ ăn vặt siêu nhiều. Thư Thời hưởng lợi, cứ thế mà ở tại nhà người ta, cọ ăn cọ uống, đến mức cái bụng tròn vo như trái bóng, cuộc sống thoải mái, hạnh phúc vô cùng.
Một ngày nọ, cửu vĩ hồ lại không cẩn thận, chạy tới phòng ngủ của nhân loại kia, sau đó run cầm cập vì bị khí thế của mãnh thú dọa, thấy được hơi thở lạnh lẽo của đầu thú kia tỏa khắp phòng, Thư Thời trong lòng ngũ vị tạp trần, thốt không nên lời.
Cho tôi ăn nào là đồ tốt, còn là cho ăn mỗi ngày, nuông chiều cung phụng, thế mà lại... nuôi tôi thành lương thực dự trữ sao?!
Vì thế, Thư Thời cuốn gói chạy ngay trong ngày hôm đó.
Hồ ly nhỏ mềm mềm nuôi trong nhà bỗng nhiên bỏ trốn, Diệp Vọng xoa thái dương lạnh mặt lật tung cả thành phố S lên vẫn tìm không thấy.
Kết quả ngày nọ gặp một thiếu niên tướng mạo tinh xảo, Diệp Vọng híp mắt nhìn ấn ký màu đỏ quen thuộc trên cổ chân đối phương, trong lòng than thở... Hồ ly bé nhỏ của hắn, tìm được rồi.
Nếu yêu thích truyện đam mỹ, bạn có thể đọc thêm Không Tin Tà hay
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.