Cách cửa phòng ngủ chính mở ra, một người đàn ông mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu xanh đậm từ trong bước ra, đi qua hành lang tối tăm và bước vào phòng khách.
Lúc này, luồng linh lực dao động dị thường đã biến mất, trên mặt đất chỉ còn lại ánh trăng tràn qua khung cửa sổ và một con hồ ly ngủ say trong phòng khách.
Diệp Vọng thử một chút cũng không tìm ra được nguồn gốc của sự bất thường vừa rồi, hắn không thể kiềm chế được mà đưa mắt nhìn sinh vật sống có thể cử động được duy nhất trong phòng.
Hắn đi đến trước mặt Thư Thời, nhìn tư thế ngủ lộn xộn của cậu, mặt không cảm xúc đem cậu xách trở về trong ổ, sau đó vươn tay phải lên đầu hồ ly thăm dò.
Một phút sau, Diệp Vọng thu tay lại, cảm xúc giữa lông mày và ánh mắt tản mát ra rất nhiều. Quả thực chỉ là một con hồ ly bình thường, không có dị năng nào khác. Nghĩ đến đó, Diệp Vọng đưa mắt nhìn chiếc kệ chiếm nửa bức tường.
Toàn bộ bề mặt của kệ được ốp vào tường, tất cả đều là màu đen tuyền. Trên mỗi kệ là ngăn để đồ, mỗi ô có một ô với màu sắc, hình dáng và hoa văn khác nhau. Bên trong đó là những chiến tích bao nhiêu năm của hắn, có người sống và cũng có người chết, tất cả đều bị trấn áp, không thể di chuyển.
Nghĩ đến dị thường vừa rồi, Diệp Vọng đưa tay tới tới trước cái giá trên tường, lấy lại một nửa linh khí đã hỗ trợ sinh linh, nhất thời căn phòng tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tuong-ta-la-luong-thuc-du-tru/1696752/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.