Tiếng ma sát chói tai của chiếc ghế gỗ trên nền gạch như xé toang sự tĩnh mịch.
Cơ Trường Uyên thô bạo đẩy Khương Yên ra giữa chính sảnh tiền viện, lạnh giọng ra lệnh:
“Quỳ xuống cho trẫm!”
Từ lúc bước chân vào Trọng Hoa cung, Khương Yên chưa từng phải hành lễ quỳ lạy khấu đầu trước bệ hạ, bởi Cơ Trường Uyên vẫn luôn dễ dãi bỏ qua, chưa hề ép buộc nàng.
Cho nên khi chứng kiến cảnh tượng này, tất cả mọi người ở Trọng Hoa cung đều vô cùng kinh ngạc, chỉ là không ai dám thốt nên lời, đồng loạt quỳ rạp xuống dập đầu.
Khương Yên biết hôm nay mình đã thực sự chọc giận hắn, cho nên nàng rất ngoan ngoãn phục tùng mệnh lệnh.
Cơ Trường Uyên híp mắt nhìn nữ t.ử đang yên lặng cúi đầu trước mặt, đôi môi mím chặt, dường như ẩn chứa sự oan ức không nói nên lời.
Nhưng hắn không thể nào quên được, chính khuôn miệng nhỏ nhắn, ngọt ngào kia đã thốt ra ba từ tuyệt tình đến lạnh lẽo. ‘Vì không thích.’
Đột nhiên Cơ Trường Uyên cảm thấy bản thân mình buồn cười biết bao.
Khương Yên rốt cuộc có tài cán gì mà khiến hắn cứ phải khư khư giữ bên mình như bảo vật chứ? Nàng dung mạo không hẳn là khuynh thành, bối cảnh xuất thân lại tầm thường, thậm chí còn kém xa những khuê tú gia tộc thương gia tại kinh thành.
Vậy mà dám ngạo nghễ nói không thích hắn.
Nhìn xem, nếu không có sự cưng chiều và bao bọc của hắn cho đến giờ phút này, Khương Yên lấy đâu ra dáng vẻ xinh đẹp lộng lẫy của một chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022736/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.