Hôm nay là Tết Trung thu, mọi người đều được nghỉ sớm, sân viện của Khương Yên chỉ có một mình nàng, vắng vẻ tiêu điều, rất hợp để bày một mâm cỗ đơn sơ.
Tiểu Viên T.ử lau sạch một chiếc bàn gỗ nhỏ, đặt lên đó một chiếc bánh trung thu méo xẹo chẳng ra hình thù gì, cùng một con gà nướng và hai vò rượu trắng, hào hứng cất lời:
“Đây rồi, Trung thu thì phải nâng ly mới vui được.”
Khương Yên cũng vui vẻ dạng chân ngồi xuống, mở nắp vò rượu tu một ngụm lớn như nam t.ử hán.
“Ai da, quả là cay nồng.”
“Từ từ thôi, rượu này hơi mạnh, tỷ uống gấp gáp như vậy không sặc mới là lạ.”
Tiểu Viên T.ử bật cười, vội đi đến vuốt lưng cho Khương Yên đã ho đến chảy cả nước mắt.
Đã lâu lắm rồi Khương Yên mới cảm thấy thoải mái đến vậy. Chẳng cần dùng đũa muỗng, nàng và Tiểu Viên T.ử cứ lần lượt xé từng miếng thịt gà. Rượu cứ thế cạn hết ly này đến ly khác, bàn ăn nhanh chóng được giải quyết sạch bách.
“Nào, Trung thu thì không thể thiếu lồng đèn được đúng không?”
Tiểu Viên T.ử lôi ra một đống giấy dầu và vài thanh tre đã được vót mỏng, khiến Khương Yên không khỏi tò mò.
“Ngươi giỏi thật đấy, không chỉ moi được bánh, còn kiếm được cả mớ đồ này.”
“Có gì khó khăn đâu, Chương công công vốn thích ăn đồ ngọt, ta chỉ cần gắng sức lấy lòng là ổn thỏa.”
Nói xong, hắn ngồi xổm xuống đất, cùng Khương Yên bắt tay làm một chiếc lồng đèn.
Để bớt đơn điệu, nàng tìm được vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022737/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.