“Ai gia chỉ là lo lắng cho Hoàng thượng, nên không nhịn được muốn dạy dỗ những kẻ bất kính này một phen.”
Tiêu thái hậu nắm chặt chiếc khăn lụa trong tay, đứng dậy ôn hòa nói với Cơ Trường Uyên.
Trước mặt bao nhiêu người, Cơ Trường Uyên hiển nhiên không muốn làm mất thể diện của Mẫu hậu, chỉ điềm đạm cười khẽ.
“Là do nhi thần tắc trách, cứ nghĩ nàng ấy vốn ngốc nghếch, không thể học hỏi được gì, nên mới không hạ lệnh cho người tới quản thúc.”
Thấy Cơ Trường Uyên không quá gay gắt với mình, Tiêu thái hậu âm thầm thở phào, gương mặt lập tức trở về nét hiền từ, phúc hậu của một người chuyên ăn chay niệm Phật.
“Hoàng thượng nhân từ, ai gia tất nhiên hiểu rõ, nhưng có những chuyện cần phải nghiêm trị mới khiến cho trên dưới một lòng tuân theo quy củ.”
“À, đa tạ Mẫu hậu đã chỉ dạy.” Cơ Trường Uyên cười nhẹ một tiếng, đoạn phất tay áo, hạ lệnh: “Lôi toàn bộ những kẻ này xuống, đ.á.n.h ba mươi trượng.”
Tất cả đều là những kẻ đã động thủ với Khương Yên, bao gồm cả Trương ma ma đang nằm sóng xoài t.h.ả.m hại ngoài sân.
“Hoàng thượng… chuyện này là…” Tiêu thái hậu trừng mắt, kinh ngạc nhìn hắn.
“Chúng bất chấp mệnh lệnh, tự tiện xâm nhập Trọng Hoa cung, lại còn dám đ.á.n.h người của trẫm. Mẫu hậu cảm thấy trẫm có nên bỏ qua không? Dù sao, đó cũng chính là lời người vừa dạy dỗ nhi thần mà.”
Tiêu thái hậu bị Cơ Trường Uyên chặn họng, nhất thời câm nín, không thể thốt nên lời.
Cuối cùng, bà đành ngậm ngùi dẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022735/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.