“Đêm qua, hình như… Trọng Hoa cung có biến…”
Thanh Liễu vội vàng bước vào tiền viện, thủ thỉ bên tai Thẩm Thiên Nhược. Nàng ấy đang nhẹ nhàng nâng niu những đóa mẫu đơn đỏ rực trong chiếc bình sứ cao ngang người.
Thẩm Thiên Nhược khẽ nâng hàng mi, vẻ mặt vẫn thanh tĩnh như thường: “Chuyện gì đã xảy ra?”
“Nô tỳ không rõ, nhưng sáng sớm nay khi Thượng triều, bàn tay Hoàng thượng quấn băng vải chặt chẽ, còn lộ rõ vết m.á.u tươi thấm ra ngoài. Long nhan cũng không mấy tốt, dường như vô cùng phẫn nộ, khiến toàn thể văn võ bá quan không ai dám hé răng nửa lời.”
“Hoàng thượng bị thương sao?” Thẩm Thiên Nhược giật mình kinh hãi, cành hoa trong tay rơi hẳn xuống đất.
Thanh Liễu cung kính gật đầu: “Khổng Tài nhân bên Cảnh Hy cung dường như cũng đã nhận được tin. Nô tỳ nghe nói, sáng nay người bên đó vội vã đến bái kiến trước Dưỡng Tâm điện nhưng không được diện kiến Long nhan, bây giờ đang ầm ĩ đòi đến Thọ Khang cung.”
Thẩm Thiên Nhược khẽ cau mày.
Chuyện này tuyệt đối không thể để Cảnh Hy cung cáo trạng trước với Thái hậu.
Nàng thấu hiểu rằng giữa mình và Cơ Trường Uyên hoàn toàn không có tình yêu nam nữ, ngay cả tình cảm vợ chồng cũng nhạt nhòa hơn cả những gia đình thường dân bên ngoài.
Cho đến tận bây giờ, nàng vẫn dựa vào sự ưu ái của Thái hậu mà giữ vững được ngôi vị Quốc mẫu.
Thái hậu tin tưởng, giao phó trọng trách cho Thẩm Thiên Nhược chăm sóc Hoàng thượng và quản lý hậu cung, để ngày sau vì hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022734/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.