Đợt này đi đến Vọng Giang cứu tế, Cơ Trường Uyên không mang theo thị nữ, chỉ có một quan nội thị đứng tuổi là Cao Dục đi theo hầu hạ. Cho nên tính ra, Khương Yên trở thành nữ t.ử duy nhất trong đoàn người.
Có lẽ vì gấp gáp muốn hồi kinh, cũng có thể vì đã rời khỏi thành Thiên An quá lâu, việc triều cương bị tồn đọng, cho nên trên đường đi Cơ Trường Uyên khá yên lặng. Chàng ngồi trên nhuyễn tháp để xử lý chính sự, thỉnh thoảng phất tay sai sử Khương Yên vô cùng thuận miệng.
“Rót trà.”
“Mài mực.”
“Đấm bóp.”
Sống dưới mái hiên nhà người không thể không cúi đầu, Khương Yên chỉ có thể mím môi khom lưng hầu hạ như một thị nữ đích thực của Đông cung.
Nội thị Cao Dục thấy Khương Yên tay chân lanh lẹ, phục vụ chu toàn, cũng an tâm để nàng hầu hạ bên cạnh, bản thân càng thêm thảnh thơi để hầu chuyện với Cơ Trường Uyên.
“Dù sao trước kia cũng chỉ là nha hoàn trong phủ Thượng thư, nay đi theo Thái t.ử điện hạ coi như là một phúc phận. Cố gắng hầu hạ cho tốt, chủ thượng nhất định sẽ không bạc đãi ngươi đâu.”
Khương Yên c.ắ.n môi lặng lẽ từ chối trong lòng, ta há lại cam tâm làm kẻ hầu người hạ cho người khác sao? Nàng đã tìm mọi cách để thành công thoát khỏi nô tịch, bây giờ lại bị người ta bắt về làm nha hoàn. Cho dù là phục vụ Hoàng đế đi chăng nữa, Khương Yên cũng không thấy vui lòng chút nào.
Khương Yên dịu ngoan ở một bên khiến Cơ Trường Uyên rất hài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-tung-la-binh-phong-nay-la-kiep-nan-cua-cac-nguoi/5022678/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.