🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ứng Tứ khi đi tới Du Châu thì không chịu đi tiếp nữa.



Nguyên nhân rất đơn giản, mỗi nữ nhân cho đến cuối đời đều chỉ mong hai chữ “bình yên”, Ứng Tứ cũng không ngoại lệ, khiến ta không khỏi có chút thổn thức.



Thứ khiến nàng không muốn đi, là một thanh niên tên A Vũ.



Thôn nhỏ trên dưới một trăm người, nói dễ nghe là một nơi xa lánh mọi thứ ồn ào, nói thật lòng thì là hai bàn tay trắng, tiêu điều đến nỗi sơn tặc cũng không thèm tới cướp. Đầu thôn đông có 1 gia đình nhiều thế hệ, mấy gian nhà lung lay sắp đổ, trụ chống nhà cũng không còn chắc chắn, mỗi khi có gió lớn sẽ kêu lọc cọc, trong viện, bên cạnh băng ghế gỗ là con ngựa tre thô ráp, còn có, sau ốc kia là một mảnh xuân sắc —— có những đám hoa dại không tên nhưng lại được quan tâm đặc biệt, ngày ngày tưới nước, làm cỏ, cẩn thận tỉ mỉ chăm sóc, rốt cục cũng nở rộ cả một góc trời! —— Ngoài nghề thủ công cực khổ để kiếm kế sinh nhai, khó mà có được phần tâm tư này!



Một nhà năm người, phụ thân từ lâu ốm chết, mẫu thân mắt có tật, trưởng nam A Vũ gánh vác gia đình, ngậm đắng nuốt cay để lo cho đệ muội, chiếu cố quả phụ. Bình đạm như một vở kịch cũ, thậm chí không thể lên sân khấu kịch đêm nguyên tiêu. Nhưng Ứng Tứ lại rung động, gã nghèo, khổ, không biết đọc, bọn ta không ngại, nàng nhìn gã bằng ánh mắt ngọt ngào. Đối với nàng, gã tâm tính thiện

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-truong-luu/3228417/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.