"Công tử, kế ly gián ngày hôm nay tuy rằng có thể nói là diệu kế, nhưng lão nô vẫn có chút chuyện không rõ lắm."
Sau khi rời khỏi đại lao, Minh lão dần dần hiện thân trong không trung, mang theo vẻ nghi hoặc hỏi.
Cố Trường Ca trở nên càng ngày càng đáng sợ, cũng càng ngày càng thâm sâu khó lường.
Đây là chuyện tốt.
Dù sao công tử càng cường đại thì mới có thể chân chính chấp chưởng gia tộc, khiến gia tộc về sau có thể phát dương quang đại.
Nhưng mà hắn không rõ một chuyện, rõ ràng công tử muốn gϊếŧ tên Diệp Trần kia, nhưng mãi không chịu hạ thủ.
Với thực lực Phong Hầu cảnh của công tử hiện giờ, cho dù nhìn khắp thượng giới, cũng chỉ có đệ tử chân truyền của vô thượng đạo thống và đại giáo bất hủ, mới có thể so sánh với hắn.
Ở trên mảnh đất Đông Hoang này, đập chết một Diệp Trần không phải đơn giản như một cái tát sao.
Vì sao phải trăm phương ngàn kế cướp đi tất cả của Diệp Trần?
"Hử, có chuyện gì không rõ?"
Cố Trường Ca thuận miệng hỏi ngược lại, ngày hôm nay tâm tình của hắn không tệ.
Không chỉ khiến Diệp Trần và sư tôn tâm sinh rạn nứt, còn lấy được một rổ thiên mệnh giá trị
Cảm giác cắt rau hẹ này thật thoải mái a.
Ngày chân chính dẫm chết Diệp Trần đã không còn xa nữa.
"Lão nô thật sự không hiểu, công tử sao không trực tiếp gϊếŧ chết Diệp Trần , mà phải làm ra nhiều chuyện như vậy."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-troi-sinh-da-la-nhan-vat-phan-dien/3456969/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.