Diệp Trần đâu chỉ có thành kiến với Cố Trường Ca.
Hắn quả thực hận không thể đem Cố Trường Ca thiên đao vạn quả, nghiền xương cốt thành tro.
Lúc này, hắn cảm giác đầu mình ông ông vang dội.
Dăm ba câu ngon ngọt cộng thêm một viên đan dược đã mua chuộc được sư phụ mình?
Thần sắc hắn có chút thống khổ, thậm chí vặn vẹo.
Diễm Cơ cũng không biết vì sao Diệp Trần lại thống hận Cố Trường Ca như vậy .
Bất quá nàng suy đoán có lẽ có liên quan đến nữ nhân tên Tô Thanh Ca kia.
Bất cứ phương diện nào mà nói, Cố Trường Ca đều ưu tú vượt xa Diệp Trần.
Diệp Trần chung quy còn quá trẻ tuổi, chỉ là một thiếu niên, tâm trí vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành, làm việc theo cảm tính bốc đồng hiếu thắng.
"Tiểu Trần ngươi cũng không cần hâm mộ Cố công tử, ta tin tưởng thành tựu sau này của ngươi sẽ không thấp hơn hắn. . ." Diễm Cơ nhẹ giọng khuyên giải nói, suy nghĩ hóa giải mối thù truyền kiếp giữa hai người.
Dù sao Cố Trường Ca thật sự muốn gϊếŧ Diệp Trần, cần gì phải chờ đến tận bây giờ.
Đương nhiên, nàng cũng không biết Diệp Trần chính là con trai cưng của trời .
Có khí vận hư vô mờ mịt trong bóng tối che chở cho hắn.
Bằng không Cố Trường Ca cũng không biết lợi dụng điểm này, diễn một màn kịch như vừa rồi.
"Mở miệng Cố công tử, ngậm miệng Cố công tử, sư tôn nếu thích hắn như vậy, sao không đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-troi-sinh-da-la-nhan-vat-phan-dien/3456970/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.