Những năm gần đây, tuy rằng Tiểu Hồ không có thái độ phản kháng nhưng Harik vẫn có tật giật mình, sợ hãi nàng chống cự cho nên vẫn luôn bị gã nhốt trong lồng sắt.
Vốn dĩ hôm nay lão hòa thượng đến thăm làm Harik sợ hãi sự việc bại lộ, nhưng khi gã nghĩ đến chuyện tối hôm nay sẽ gϊếŧ chết lão hòa thượng thì còn sợ lão có biết chân tướng hay không chứ? Thế là lại để Tiểu Hồ trở về tầng hầm ngầm ngủ.
Bam đêm, tầng hầm ngầm không có cửa sổ và ngọn nến nên xung quanh đều tối đen như mực, duỗi tay cũng không thấy năm ngón.
Tiểu Hồ đang nằm bò ngủ thì lại nghe bên ngoài truyền tới tiếng vang rất nhỏ, nàng giật giật lỗ tai và từ từ mở to mắt.
Cứ việc nơi này vẫn tối đen nhưng huyết thống hồ yêu làm nàng có thể nhìn thấy tất cả những gì trong tầng hầm ngầm này một cách rõ ràng.
Bình hoa trên cửa bí mật của tầng hầm ngầm bị dịch chuyển khỏi vị trí cũ, ngay sau đó cửa được mở ra, hầu gái đang giơ ngọn nến vội vã đi xuống.
Trên trán của nữ nhân này đều là mồ hôi, nàng chạy tới trước mặt lan can, buông ngọn nến xuống rồi bàn tay run rẩy bắt đầu vội vã gỡ phù chú trên lan can.
“Tiểu hồ, con cần nhanh chóng rời khỏi nơi này mau.” Nàng lặp lại, “Harik đã vô pháp vô thiên muốn gϊếŧ người ở trong nhà rồi --- Con tuyệt đối không thể ở lại nơi này tiếp được nữa!”
Nữ hài ngửa đầu, tuy trí lực và năng lực giao tiếp giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361767/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.