Sáng sớm hôm sau. 
Cửa bí mật được người kéo ra làm tầng hầm ngầm âm u được ánh mặt trời chiếu xuống. 
Có bóng dáng là một nam nhân từ trên thang lầu đi lướt qua, gã đi xuống bậc thang, đi tới lan can trước mặt rồi nhìn chăm chú vào tiểu hồ ly đang cuộn tròn trong lồng sắt. 
“Tiểu Hồ.” Nam nhân gọi, “Nên ăn cơm.” 
Gã duỗi tay ra cởi bỏ phong ấn trên lồng sắt. 
Trong lồng sắt, tiểu hồ ly ngẩng đầu lên, sau đó từ một con hồ ly màu đỏ thẫm biến thành một nữ hài trẻ tuổi trên dưới mười tám. 
Nàng ngẩng đầu lên bò ra khỏi lồng sắt, lúc này mới đứng thẳng người và đi theo nam nhân lên lầu một. 
Làm phụ thân của Thánh Nữ nên Harik được ở một căn nhà cực kỳ xa hoa, lại còn có người hầu phụng dưỡng. 
Khi Tiểu Hồ và Harik đi vào thính đường thì ở bên cạnh bàn đã có một nữ hài ở độ tuổi xấp xỉ như nàng đang ngồi ăn bữa sáng. 
Đây là nữ nhi của Harik, Thánh Nữ Iguli. 
Thực ra dựa theo yêu cầu ban đầu đối với Thánh Nữ thì Thánh Nữ hẳn là phải xa nhà, chỉ được ở một mình trên tháp cổ, ngày thường không thể tùy tiện đi lại, ăn uống ngủ nghỉ đều bị bó buộc một cách khắc nghiệt. 
Nhưng bởi vì ‘thuật pháp’ của Iguli nên nàng ta được người Tây Vực và liên minh thần giáo cho phép sinh sống trong nhà. 
Tiểu Hồ đi tới bên cạnh bàn và ngồi xuống, thị nữ đem một mâm rau xanh để trước mặt nàng. 
Harik cũng không hiểu biết yêu tu, với 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361766/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.