Các đồ đệ Tinh Thần Cung cộng thêm Ngu Sở nữa là có sáu người. 
Có thể là quan hệ giữa bọn họ quá tốt, quá yêu thích ở cùng nhau nên căn bản không mang tới loại cảm giác cao ngạo của người tu tiên. 
Bất luận đi nơi nào, chẳng sợ người ta chuẩn bị cho Tinh Thần Cung toàn bộ đại viện thì các đồ đệ vẫn thích tụ họp lại với nhau, có vẻ như vẫn luôn như vậy. 
Hiện giờ bốn hỏa tử cả lớn cả nhỏ cộng thêm một cô nương đang chen chúc ở trong một phòng khách khiến trong phòng có vẻ chật chội hơn. 
Chẳng qua mọi người Tinh Thần Cung tập mãi thành thói quen, ai cũng không cảm thấy chật chội. 
“Sư tôn, sư huynh và sư đệ đã trở về rồi thì hiện tại có thể cho Thanh Thành nói chưa ạ?” Thẩm Hoài An sốt ruột. 
Ngu Sở gật đầu. 
“Sau khi chúng ta đi đã xảy ra chuyện gì vậy?” Lục Ngôn Khanh hỏi. 
“Tiểu Cốc nhặt được một con hồ ly có sức ăn rất nhiều, hồ ly đó thực sự thông nhân tính.” Thẩm Hoài An nhún vai, “Hình như con hồ ly này có chỗ kỳ quái, khi Lý Thanh Thành đụng vào nó thì có nhìn thấy chuyện gì đó, sư tôn nói chờ hai người trở về thì cùng nhau nói.” 
Lục Ngôn Khanh và Tiêu Dực đều nghi hoặc mà nhìn sang Lý Thanh Thành. 
Lý Thanh Thành gãi gãi đầu, cũng thấy hơi khó khăn. 
“Năng lực kiểm tra đo lường động vật của đệ không mạnh như vậy đâu, chỉ có thể nhìn được mấy đoạn ngắn nên không ghép nối được thành một chuỗi câu chuyện được. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thu-cac-tieu-lao-dai-lam-do-de/361765/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.