Bên trong Tuyên Chính Điện, mùi máu tanh và thuốc đắng hòa quyện vào nhau nồng nặc trong không khí. Phó Lăng Nghi đứng gần bình phong, hai mắt đỏ ngầu, nhìn chằm chằm vào bóng dáng nhạt nhòa bất động phía sau bình phong. Phạt cốt tẩy tủy là biện pháp cực kỳ nguy hiểm, không thể mắc sai lầm, bên ngoài bình phong, ngoại trừ thái y, dược đồng và các cung nữ đến thay nước đúng giờ thì không ai được vào trong.
Các ám vệ bên cạnh lo lắng nhìn thủ lĩnh. Kể từ khi tỉnh lại đến giờ, y vẫn luôn đứng canh bên ngoài bình phong, không ăn uống cũng không ngủ, chỉ chăm chú nhìn bóng dáng Từ Ưng Bạch không chớp mắt, máy móc như một con rối mất hồn, cũng bướng bỉnh như như sói nhà mất chủ, có khuyên thế nào cũng không chịu rời đi.
Phó Lăng Nghi ở đó từ sáng sớm đến ban đêm, rồi lại từ ban đêm đến khi trời tảng sáng. Trong quãng thời gian chờ đợi mỏi mệt dài đằng đẵng ấy, y không nói một lời nào, cặp mắt đen sẫm chìm trong nỗi uất ức và bi thương. Y không khỏi nhớ tới kiếp trước, mình cũng từng quỳ cả ngày canh chừng Từ Ưng Bạch thế này.
Khi ấy, Phó Lăng Nghi đã đi theo Từ Ưng Bạch được ba, bốn tháng, Từ Ưng Bạch đã bắt đầu chuẩn bị cho việc di tản về phía nam, dù vẫn cho rằng chưa đến lúc phải đi. Vào các triều đại trước, việc di tản chỉ diễn ra khi kẻ thù đã chiếm đóng đô thành, không còn sức chống đỡ nữa mới buộc phải dời đô đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-my-nhan-nhu-danh-tuong/3743758/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.