Từ Ưng Bạch đứng bên giường nhìn đại phu châm cứu. Phó Lăng Nghi cứ sốt cao mãi không hạ, hắn và ám vệ đã làm đủ mọi cách nhưng vẫn vô dụng, chỉ đành mời đại phu lần nữa. Mấy tên ám vệ giữ chặt tay chân Phó Lăng Nghi để ngăn y giãy giụa làm mình bị thương. Vị đại phu đã đổ đầy mồ hôi lạnh, dược đồng bên cạnh giúp lau mồ hôi trên thái dương. Ông tính toán một lát rồi châm kim xuống giữa ngực người bệnh. Phó Lăng Nghi giãy giụa kịch liệt vì đau đớn rồi nghiêng đầu nôn ra một búng máu đen. Từ Ưng Bạch cau chặt mày.
Châm cứu nửa canh giờ, cuối cùng Phó Lăng Nghi cũng hạ sốt. Đại phu thở phào như trút được gánh nặng, "Hạ sốt thì không sao rồi."
Đại phu kê hai thang thuốc, Từ Ưng Bạch nhận lấy rồi đưa cho ông một túi tiền, ôn hòa bảo, "Cảm ơn đại phu, làm phiền ngài rồi."
Trời đã tờ mờ sáng, đại phu nhận tiền, xua tay nói không cần cảm ơn, còn dặn dò nếu có việc gì thì cứ tới tìm mình rồi mới vội vàng dẫn dược đồng về y đường.
Người làm của Ngưỡng Khiếu Đường tiến vào thay chăn đệm cho Phó Lăng Nghi, Tản Sương cũng vào theo, thấy Từ Ưng Bạch mặt mày tái nhợt thì không khỏi quan tâm, "Công tử vẫn nên đi nghỉ tạm đi."
Từ Ưng Bạch lắc đầu, "Không sao, một canh giờ nữa ta phải thượng triều rồi." Hắn quay đầu nhìn Phó Lăng Nghi rồi bảo Tản Sương, "Đến lúc đó phải nhờ cô nương rồi."
Tản Sương cười nói, "Công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thay-my-nhan-nhu-danh-tuong/3542907/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.