Nhưng không sao cả, nó là một người mẹ sắp có ngàn vạn đứa con ưu tú tuyệt thế, thật xinh đẹp và vĩ đại biết bao!
Ninh Hữu Lí lắc lắc cái giường tre, hỏi:
“Tiểu Hồng, ngươi thấy nó thế nào?”
Thế nào là thế nào? Tô Dư Xuyên nhìn con cá chép đỏ trên giường tre, quả thật lớn hơn nhiều so với mấy con từng gặp trước đây, mùi vị chắc sẽ không quá tệ đâu nhỉ.
Hắn bèn bơi lại gần một chút, tỏ vẻ hài lòng.
Thế là, khi Tô Dư Xuyên còn chưa kịp phản ứng, hắn đã bị ném vào trong lưới ngăn, nhốt chung với con cá mái màu đỏ này.
“Nếu ngươi cũng thích, vậy trước hết hãy bồi dưỡng tình cảm với nó đi.”
Cái gì... Vì sao phải bồi dưỡng tình cảm với một con cá?
Tô Dư Xuyên nghi ngờ nhìn con cá chép bên cạnh, chẳng lẽ cô gái đã nghiên cứu ra kiểu cá nướng mới nào đó, không thể ăn trực tiếp, mà phải làm vài chuyện phiền phức trước?
Hắn thử bơi lại gần muốn nhìn kỹ xem con cá này có gì khác thường, lại bị nó húc một phát vào lưới ngăn.
Ngay sau đó, cột nước cao bằng một người b.ắ.n tung tóe, hoành tráng như vòi phun nước.
Ồn ào quá... Con cá mái này ồn ào quá...
Ninh Hữu Lí bụm mặt lùi lại, cảm giác ướt át ngày càng rõ rệt trên má cho nàng biết —— tay áo chắc chắn đã ướt đẫm.
Tuy nói cá càng hoạt bát càng có sức sống, nhưng nàng không khỏi lo lắng, Tiểu Hồng sẽ không bị gì chứ?
Sức chiến đấu của con cá mái này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669442/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.