Cũng không biết có đè nổi nó không nữa.
Nghĩ đến núi vàng của cải kia, tâm trạng Ninh Hữu Lí cực tốt, nàng vừa ngân nga vừa xoay người đi về phía Linh Tuyền Nhãn.
Tô Dư Xuyên khó hiểu nhìn chằm chằm bóng lưng cô gái, trong mắt hắn, cô gái chỉ nói một câu vừa kỳ quái, vừa không đầu không đuôi, lại càng không thể thực hiện được, rồi vui vẻ rời khỏi bờ ao.
... Vẽ kết giới đến lú lẫn rồi sao? Tô Dư Xuyên nhô nửa cái đầu lên mặt nước, phun ra một chuỗi bong bóng, rồi lại nhận ra bản thân đi suy nghĩ chuyện này mới càng ngốc, bèn vẫy đuôi lặn xuống ngủ tiếp.
Trước Linh Tuyền Nhãn, Ninh Hữu Lí lấy ra tấm lưới truy tung đã lâu không dùng, cài đặt thành Thương Lan bí cảnh, rồi quăng lưới đi!
Rất nhanh, kim quang lóe lên, nàng nhanh nhẹn giữ chặt dây thừng, nhưng khi kéo lên cảm nhận trọng lượng, liền biết trong lưới chẳng có gì.
Quả nhiên, bên trong chỉ có mấy con cá nhỏ nhảy lung tung, đem làm thức ăn chăn nuôi cũng không đủ một hớp.
Ninh Hữu Lí thất vọng nhặt từng con cá nhỏ ra, ném vào túi gấm làm lương thực dự trữ, rồi không bỏ cuộc mà quăng lưới tiếp. Cũng không biết vì sao, mấy mẻ lưới tiếp theo cũng chẳng thu hoạch được gì, không phải sò biển san hô thường thấy nhất, thì cũng là mấy loại cá tạp nhỏ xíu.
Sao thế này... Cái hack này lâu không dùng thành đồ bỏ rồi à?
【 Đương nhiên là không thể! 】 Hệ thống cảm nhận được sự nghi ngờ của Ninh Hữu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-thau-ao-ca-sau-lai-cau-duoc-ca-to-tong-loai-ca/4669441/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.