Cuộc diễn tập mà Tần Nguyên Đường chuẩn bị kéo dài tổng cộng bảy ngày, mỗi ngày là một chiến trường và lối đánh khác nhau.
Gần trưa, diễn tập thành bị tấn công chính thức kết thúc.
Nguyên Hựu Đế hết sức hài lòng về những gì được xem hôm nay. Lúc xuống khỏi Trường Thành, Hoàng đế bảo Trần Đình Giám đi bên trái, Tần Nguyên Đường đi bên phải, đủ thấy Hoàng đế coi trọng Tần Nguyên Đường thế nào.
Còn Hoa Dương, nàng mượn cớ lưu luyến cảnh đẹp trên tường thành để nán lại trên đó thêm một lát.
Nguyên nhân thực sự thật ra là do nàng trèo lên Trường Thành đã mệt lắm rồi, đứng yên một chỗ thì còn tạm chịu đựng được nhưng nếu phải đi xuống thì hai bắp chân lập tức nhũn ra, không thể tự đi một mình nổi.
Nguyên Hựu Đế hiểu rất rõ tỷ tỷ của mình, chu đáo sắp xếp Trần Kính Tông ở lại với nàng.
Thấy đoàn người vua tôi đã đi xuống phong hoả đài phía dưới, Trần Kính Tông cầm chặt cổ tay của Trưởng công chúa, kéo nàng vào trong lầu, ghì nàng lên tường, nghiến răng hỏi: “Tướng quân mặc giáp bạc uy vũ còn ta thì không giỏi bằng người ta à?”
Hoa Dương không tin hắn không hiểu ý của nàng nên không nói gì, chỉ liếc nhìn về phía cửa ra vào, từ góc này, chỉ có thể nhìn thấy một vùng núi non trùng điệp và hoang mạc vùng biên ải, chắc hẳn không ai có thể nhìn thấy bọn họ ở trong Trấn Viễn Lâu.
Trần Kính Tông xoay mặt nàng nhìn thẳng về phía mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-song-lai-sau-khi-o-goa/3443391/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.