Sau một khoảng thời gian sau
Cả ba đã tới căn cứ D29.Nhưng A Cương và Tiểu Nhu chỉ thấy trước mắt mình là một mảnh đất trống nhỏ kế con sông, khung cảnh rất hoang tàn của thiên tai sót lại.Hai người nhìn về phía Lưu Thiết một cách chấm hỏi.
"Anh lừa bon tôi à" A Cương đang rất khó hiểu về những gì trước mắt. Hắn nói tiếp " Đây chỉ là khu đất hoang tàn căn cứ của anh đâu? Nơi bọn tôi sống đâu?" anh ta càng nói càng tức giận
Tiểu Nhu cũng vậy, cô bé nhìn về phía anh, như muốn sụp đỗ, mắt rưng rưng " anh lừa bọn em ạ"
Cả hai nhìn về phía Lưu Thiết, tự nhiên hắn có một cảm giác tội lỗi. " Các người đợi từ từ, thứ sắp xuất hiện trước mặt hai người sẽ là một thứ có một không hai trên đời, " giọng anh chắc khẳng
" hệ thống mau mở căn cứ"
[ Đang mở căn cứ]
Một cơn địa chấn xuất hiện, mật đất phía trước bạ người rung chuyển xuất hiện một vài vết nước, tạo thành một khe hơ lớn.Tiếp đó một cầu thang sắt xuất hiện dưới khe hở đó
Hai người A Cương và Tiểu Nhu há hốc mồm vì kinh ngạc. Không đợi cả hai nói gì thêm.Lưu Thiết nói
" Chào mừng hai người tới căn cứ D29 của ta.Căn cứ bí mật dưới lòng đất""
A Cương kinh ngạc đứng hình mất năm giây.Lưu Thiết thấy vậy, liền vả "nhẹ " lên người A Cương làm hắn đau điếng.
" Vào thôi trời sắp chiều rồi, bọn sinh vật biến dị sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-ton-o-thoi-tan-the-cung-he-thong-cho-ma/3599331/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.