Edit + Beta: Vịt 
Dư Bảo Nguyên mơ mơ màng màng ngủ, vừa mở mặt, trời sáng choang. 
Vừa quay đầu, chỗ của Cố Phong đã trống. 
Lúc này đôi cẩu nam nam rốt cục đợi được cuộc sống đoàn viên, khỉ một con lại một con sốt ruột. 
Trong lòng Dư Bảo Nguyên chua chát mà trào phúng. 
Cậu bình tĩnh mà đánh răng rửa mặt, thuận tiện gội đầu, đối diện gương sẩy kiểu tóc cực kỳ lẳng lơ. 
Dư Bảo Nguyên nhìn gương sáng sủa, buông lỏng cười một tiếng. Mặc dù cậu ở ngã trên tình cảm, nhưng bản thân trong gương, cao ngất anh tuấn, phong thái vẫn như cũ. 
Đẹp trai tới muốn chà đạp bản thận. 
Thu xếp bản thân xong, từ trong tủ lấy ra cái vali phủ bụi. Nhẹ nhàng ngâm nga bài hát bỏ vào từng bộ quần áo của mình, cũng ngay ngắn mà đặt những vật khác trong vali. 
Ở căn biệt thự lớn này sống 5 năm, bất quá là khách qua đường. 
Hóa ra cảm giác tồn tại của cậu, chỉ chiếm vali nhỏ như vậy. 
"Meow -" 
Tiếng mèo kêu mềm mại vang lên. Con mèo lông cam nhỏ Khoai Sọ mà Dư Bảo Nguyên nuôi, bước chân nhẹ nhàng có tiết tấu, nhanh như chớp chạy tới trước mặt Dư Bảo Nguyên ngồi xổm xuống, ngước đôi mắt to tròn xoe cùng hai lỗ tai lông xù, vẻ mặt hồn nhiên. 
(Tên con mèo tui thấy để thuần việt đáng yêu hơn, tên hán việt của nó là "Dụ Đầu") 
Cậu duỗi tay sờ sờ đầu nhỏ lông xù của Khoai Sọ, Khoai Sọ thoải mái tới nheo mắt lại. 
Khoai Sọ là cậu hai năm trước trên đường nhặt được. Lấy ấy con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/185196/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.