Edit + Beta: Vịt
***** Bộ này nhìn số chương mặc dù tuy dài nhưng số word của 1 chương chỉ bằng 1 nửa hoặc bằng 1/3 chương bình thường thôi (bình thường chương đều là khoảng trên dưới 3000 words),tính ra thì bộ này nếu bình thường chỉ tầm gần 200c thôi. Cho nên tui tính nếu hôm nào tui không bận tui sẽ đăng 1 ngày 2 chương bộ này cho mau chóng qua phần ngược. Tui muốn hóng tới ngày thằng con rể với thằng bắn chúi bị ngược tơi bời:(((((
"Xin lỗi xin lỗi!" Đám học sinh sắc mặt tái nhợt mà bò dậy, vội vội vàng vàng đỡ Dư Bảo Nguyên dậy.
"Ngài không sao chứ?" Có bé trái đưa khăn giấy tới.
Đầu Dư Bảo Nguyên bị đụng đau, trong nháy mắt chỉ cảm thấy cả người co rút đau đớn, mồ hôi lạnh nhất thời tuôn ra. Cậu nhe răng trợn mắt, nhìn ngược lại cực kỳ dọa người.
Khoai Sọ ở trong túi trước ngực cậu bắt đầu lộn xộn mà kêu meow meow, hai cái vuốt lông nắm loạn xung quanh.
"Dư thiếu, Dư thiếu!" Phía sau bỗng nhiên có âm thanh vang lên, "Ngài không sao chứ? Tôi may mà đuổi theo ngài."
Hao hết khí lực giương mắt nhìn. Người trước mắt, là quản gia của Cố trạch, họ Hà.
"Chú Hà, cháu không sao." Dư Bảo Nguyên cảm thấy cảm giác đau từ từ dịu đi chút, mạnh mẽ chống đỡ nói.
Hà quản gia nhíu mày, "Sao sẽ không có chuyện gì? Chảy máu rồi. Nào, theo chú Hà về Cố trạch đi. Trong nhà có bác sĩ gia đình, ngài đến để hắn xem tình hình chút." Vừa nói, ôm cậu tới trên ghế sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-sinh-con-cho-tong-tai/185197/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.