Vừa ra khỏi con hẻm Quế Hoa, Tống Ngọc Thiện cuối cùng cũng được tận mắt trông thấy quỷ hồn trong truyền thuyết - một bóng quỷ thư sinh quỷ đang vùn vụt lao đi trên mái nhà.
Chỉ có thể nói, Kim thúc quả thật không lừa nàng, quỷ hồn đúng là vô cùng hoạt bát.
Nhìn là biết, lúc còn sống, những khuôn phép lễ giáo đã kìm hãm tài năng thiên bẩm của hắn, nói theo cách ở kiếp trước của nàng, đây chính là một con quỷ thư sinh đam mê nhảy nhót.
Ngỗng Đại Bạch vừa thấy bóng quỷ ăn vận như thư sinh thì cảm thấy thân quen vô cùng, bèn mừng rỡ cất tiếng chào hỏi: “Cạc cạc~”
Bóng thư sinh quỷ trên mái nhà giật nảy mình, nhảy chệch một cái, đ.â.m sầm vào mặt tường, bị bật văng ra một quãng xa. May mà quỷ thể nhẹ nhàng uyển chuyển, hắn bèn lững lờ đáp xuống mặt đất.
Ngẩng đầu lên nhìn: “!!!”
Con ngươi lồi cả ra, rớt xuống đất rồi lăn lông lốc đi mất.
Quỷ thư sinh vội vàng nhặt con ngươi lên, xoay người một cái liền biến mất không dấu vết ngay giữa đường.
Ngỗng Đại Bạch ngơ ngác chạy đến nơi hắn vừa biến mất: “Cạc?”
Một con quỷ to như vậy đâu rồi? “Đại Bạch, về thôi, hắn chắc là vào Âm thế rồi.” Tống Ngọc Thiện nói.
Quỷ hồn thường ở trong Âm thế, thỉnh thoảng mới có thể dựa vào mối liên kết của mình với Dương thế để quay về một nơi nào đó lêu lổng vào ban đêm.
Lối vào Âm thế, cả người lẫn yêu đều rất khó tìm ra, cho dù có mở Thiên nhãn cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5037226/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.