Dẫn chân khí để kết ấn, liên kết với trời đất, sinh ra vạn vật tạo hóa - đó chính là thuật pháp.
Trước Ngưng Thức Cảnh, thần thức chưa được khai mở, chỉ có thể dùng thủ quyết tượng trưng cho sự vận hành của cửu cung, bát quái, thập nhị thần văn, nhị thập bát tú cùng vạn vật tạo hóa, biến ảo của thời không để giao tiếp với trời đất, kết ấn thi pháp.
Đây chính là “Vũ trụ ở trong tay, vạn hóa sinh từ thân”.
Thiên Nhãn Thuật được coi là một thuật pháp tương đối đơn giản, thủ quyết cũng không phức tạp, chỉ cần một tay là có thể kết quyết thành ấn.
Khi còn ở Thối Thể Cảnh Hậu kỳ, Tống Ngọc Thiện đã bắt đầu luyện tập thủ quyết kết ấn của Thiên Nhãn Thuật, đến nay đã rất thuần thục.
Tiếp theo chỉ cần dồn chân khí vào tay, theo động tác thủ quyết mà ngưng kết chân khí thành pháp ấn là được.
Tuy nhiên, khi thực sự bắt đầu luyện tập, Tống Ngọc Thiện mới phát hiện ra chỗ khó khăn.
Vốn dĩ nàng đã tự cho rằng mình kết quyết rất thuần thục, nhưng khi thực sự thêm chân khí vào, nàng lại thấy thủ quyết vốn dĩ trôi chảy trước kia bắt đầu bị đình trệ, như thể sự thuần thục trước đó chỉ là ảo giác.
Tống Ngọc Thiện luyện suốt một ngày mới học được cách vừa kết quyết vừa dẫn khí mà không bị sai sót.
Khi quyết thành, một pháp ấn nhỏ hình con mắt xuất hiện trên ngón tay nàng. Nàng bôi nhẹ lên giữa trán, Thiên Nhãn Thuật liền thành công.
Lúc thuật pháp thành, đúng là hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/5037225/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.