Thanh Mặc Nhan mang theo Như Tiểu Lam đi vào một gian nhã phòng trong một tửu lâu gần đó.
Như Tiểu Lam cúi đầu, dùng đôi đũa gảy loạn đĩa thức ăn, có chút không yên lòng.
"Sao vậy, không hợp khẩu vị?" Thanh Mặc Nhan chú ý tới sự khác thường của nàng.
"Không có a." Như Tiểu Lam nhét đồ ăn vào miệng, ánh mắt lại thường nhìn ra phía ngoài cửa sổ.
Đáy mắt Thanh Mặc Nhan hiện lên một tia ánh sáng nhạt.
Vật nhỏ tuyệt đối là đang có tâm sự.
Bộ dáng này của nàng khiến cho hắn cảm thấy bất an, hắn không thích nàng như vậy.
Vật nhỏ của hắn, từ đầu đến chân đều phải thuộc về hắn, không nên có bí mật của riêng mình.
Rõ ràng nàng đang ở trước mặt, nhưng hắn lại sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, thật giống như tùy thời nàng đều có thể xoay người bỏ đi.
Như Tiểu Lam đột nhiên bỏ đôi đũa xuống, nhăn mặt nói: "Ta đau bụng, ta muốn đi nhà xí."
Thanh Mặc Nhan nhíu nhíu mày, lúc này Như Tiểu Lam đã đứng lên đi ra phía ngoài cửa.
"Huyền Ngọc, đi theo nàng." Thanh Mặc Nhan phân phó.
Huyền Ngọc đáp lời, đi ra ngoài theo Như Tiểu Lam.
Như Tiểu Lam đi về phía trước theo dãy hành lang, tay đang ôm bụng lặng lẽ rút ra một lá bùa, phía trước có ngã rẽ, lúc này xung quanh không có một bóng người, nàng đi qua ngã rẽ, đồng thời tay kẹp lấy lá bùa, kết ấn, trong lòng âm thầm mặc niệm: "Thế!"
Lập tức thân mình nàng bé lại, chạy đến trốn phía sau chậu hoa ở gần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486313/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.