Người của Thanh Mặc Nhan cơ hồ là đã lật tung hết cả tửu lâu lên, cuối cùng ông trời cũng không phụ lòng người, có người nhìn thấy nữ hài tử mười tuổi chạy một mình từ trong tửu lâu ra, sau đó bị người ta đánh trộm từ phía sau, rồi nâng lên xe ngựa mang đi mất.
Trong lòng Huyền Ngọc phát lạnh, phịch một tiếng liền quỳ xuống trước mặt Thanh Mặc Nhan: "Đều là do thuộc hạ vô năng, chỉ cần thế tử hạ lệnh, dù cho phải đào tung hết cả kinh thành lên thuộc hạ cũng sẽ tìm được Như tiểu thư rồi mang nàng an toàn trở về!"
Hai tay Thanh Mặc Nhan nắm thật chặt lại, con ngươi đen trắng rõ ràng ẩn ẩn hiện lên tơ máu, thân thể tản mát ra một cỗ khí thế bức người.
"Huyền Ngọc, ngươi mau chóng trở về Hầu phủ, mang chó ngốc đến đây." Thanh Mặc Nhan buồn bã nói.
Huyền Ngọc ngây ngẩn cả người.
Hắn còn tưởng thế tử sẽ phái hắn đi thông tri cho Thuận Thiên Phủ, không nghĩ đến tại thời khắc mấu chốt thế tử lại bảo hắn về phủ mang theo con chó đen trong viện kia đến đây.
"Đi nhanh rồi về!" Thanh Mặc Nhan lạnh lùng nói.
"Vâng!" Huyền Ngọc không dám suy nghĩ nhiều nữa, một mình cưỡi ngựa chạy về Hầu phủ.
Thanh Mặc Nhan đứng ở phía trước cửa sổ trong nhã phòng, nhìn đám người đang tụ tập bên ngoài tửu lâu, đáy mắt nổi lên một ngọn lửa.
Hắn vẫn không nghĩ ra nguyên nhân Như Tiểu Lam bị bắt cóc.
Nếu đối phương muốn nhằm vào hắn, thì hắn rất khó phán đoán ra được thân phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-o-dai-ly-tu-lam-sung-vat/1486314/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.