“ Người yên tâm, vương gia đối xử với nhi thần rất tốt” Hàn Mẫn nói
“ Tốt là được, tốt là được, nếu mà không tốt con cứ hưu nó đi ta sẽ kiếm người khác gả cho con, yên tâm mẫu phi sẽ kiếm được một phu quân tốt gấp mấy lần cho con”
“Mẫu phi người đang nói gì vậy, người dám đem vương phi của ta gả cho người khác”
“Thạc nhi mẫu phi chỉ nói đùa mà thôi”thấy nhi tử nhà mình nổi giận Ngọc phi cũng hiểu được rằng nhi tử mình yêu thương Hàn Mẫn như thế nào, nàng cũng yên tâm vốn dĩ nàng còn lo lắng Trình Minh Thạc sẽ không đối xử tốt với Hàn Mẫn nhưng nhìn tất cả hành động của nhi tử mình từ khi bước vào chính là một mực yêu thương Hàn Mẫn
“Thạc nhi con đến chỗ phụ hoàng con giúp người đi, gần đây tấu chương rất nhiều phụ hoàng con luôn bận rộn, nếu vào cung thay vì rãnh rỗi ở chỗ ta thì hãy qua giúp phụ hoàng con đi”
“Mẫu phi người là đang đuổi con đi sao” Trình Minh Thạc trong lòng khóc thầm, hắn là con ghẻ của mẫu phi rồi, có Mẫn nhi thì hắn ra rìa rồi
“Còn không mau đi, cứ im tâm mà đi Mẫn nhi ở lại cùng ta hàn thuyên tâm sự” Trình Minh Thạc đành phải tuân lệnh mẫu phi mà đi, đây chính là đuổi khéo thì có chứ mẫu phi làm gì quan tâm phụ hoàng có bao nhiêu tấu chương chứ
“Mẫn nhi ta không biết hỏi con chuyện này có ngại hay nhưng ta vẫn muốn hỏi a” Ngọc phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ta-no-nguoi-mot-kiep-tra-nguoi-mot-doi/2655738/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.